Ký ức bên những cánh đồng lúa

5784
0

Xa quê mang theo bao nỗi nhớ nhung da diết tràn ngập nơi trái tim. Tôi là một đứa con của vùng quê Nam Bộ, rời khỏi mảnh đất quê nhà với hành trang cuộc đời chỉ là những mảnh ký ức vụn vặt về tuổi thơ bên dòng sông, bến nước, bên những câu chuyện cổ tích của bà và bên những cánh đồng quê hương, nơi chứa đựng tâm tư, tình cảm của người dân quê.

Ký ức bên những cánh đồng lúa

Thả diều trên cánh đồng

Cánh đồng quê hương là nơi lưu giữ những kỷ niệm tuổi thơ đẹp đẻ của lũ con nít quê nhà, ở đây chúng tôi đã thêu dệt được biết bao nhiêu những vui buồn của tuổi ấu thơ, và cũng đã khắc sâu vào lòng bao nỗi khổ cực của cha mẹ, của những người nông dân khi làm ra được hạt gạo.

Cánh đồng lúa như một dấu ấn hằn sâu trong ký ức tuổi thơ, mang theo bao hơi thở nồng đậm của sự sống mạnh mẽ nuôi dưỡng tâm hồn chúng tôi mãi về sau. Nơi ấy, chúng tôi đã gửi gắm lại bao tiếng cưới, bao nổi niềm hạnh phúc con trẻ. Đó là những khoảng khắc khi lũ trẻ chúng tôi, tiếng cười hòa vào trong tiếng gió, chạy trên những cánh đồng lúa đã gặt, cố sức thả nhưng con diều bay cao lên trời như thả những ước mơ bay xa về tương lai, hay những lúc tranh nhau ngồi trên những cánh đồng ấy dùng rơm của mùa lúa mà đốt lửa nướng những con cá lóc đồng. Hạnh phúc thật giản dị nhưng lại rất quý giá. Đã có lúc tôi cảm thấy mình thật may mắn khi lớn lên như thế này, lớn lên bằng những kỷ niệm bên cánh đồng lúa, dân dã, bình yên chứ không phải bằng cuộc sống ồn ào, náo nhiệt nơi thành thị xa hoa, giàu có. Tuổi thơ gắn bó bên cây lúa khiến chúng tôi cũng hiểu rõ hơn ai hết những nỗi cơ cực mà người nông dân khi làm ra được hạt gạo phải trải qua.

Có ai đã từng chạm vào giọt mồ hôi của cha mỗi khi làm đồng về, thấy được sự mệt nhọc, cẩn thận của mẹ khi nâng niu cày cấy những mầm lúa đầu tiên và những giọt nước mắt âm thầm của bao người nông dân khi có mưa bão thiên tai mới thấu hết được trong những hạt gạo rất quý giá ấy chứa đựng bao nhiêu tâm tư, tình cảm của người làm ra nó. Thời gian thôi đưa, mọi kỷ niệm lùi xa về dĩ vãng, chỉ có hồi ức về những ngày xưa đầy hồn nhiên bên cây lúa là vẫn còn mãi mãi...

Có những lúc, nỗi nhớ bướng bỉnh không chịu ở yên một chỗ, vẫn cứ mãi tìm ề tuổi thơi, nơi có tiếng gió nhẹ nhà thôi bay những cánh diều, nơi có những cánh cò trắng và là nơi có những cảm xúc đã in sâu vào trong trí nhớ. Lũ trẻ chúng tôi ngày nào con bé giờ dây đã lớn, có đứa vẫn ở lại bên cánh đồng quê hương, có đứa xa quê để học, để lo cho tương lai nhưng có lẽ đứa nào cũng vậy, tự sau trong tim vẫn luôn thèm khác có lại được những kỷ niệm đẹp đẻ bình yên khi xưa.

Những lần họp mặt hiếm hoi của chúng tôi khi lớn cũng được bắt đầu và kết thúc bằng những câu chuyện bên cánh đồng lúa. Giờ đây, ai cũng đã là những chàng trai, cô gái trưởng thành thế nhưng những nụ cười lém lỉnh ngày ấy vẫn còn đó, nó hiện hữu rõ trong những câu chuyện xưa. Còn nhớ có những lúc khi chúng tôi thi nhau làm diều rồi xem diều của ai bay cao hơn, đứa nào cũng hào hứng bởi phần thưởng là những viên kẹo thật ngon. Ký ức thật đẹp, rồi mai đây có lẽ trên đoạn đường đời dài kia, sẽ chẳng bao giờ chúng tôi có lại được những cảm giác ấm êm từng làm rung động trái tim mình một thời.

Ký ức bên những cánh đồng lúa

Nhớ mùa khói đốt đồng

Xa quê hương nhưng tâm hồi vẫn phảng phất đâu đó hương vị ngọt ngào của mùi lúa non đang ngậm sữa, mùi khói cay mắt lũ trẻ chúng tôi mỗi khi theo cha đốt đồng.

BÌNH LUẬN

Nhập bình luận!
Nhập tên